Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014
CÁNH ĐỒNG VÀNG TỎA SẮC ...
Ngọn đồi trọc vài bóng cây chấm phá
Sương còn loang mầu bụi khói mong manh
Chân trời xa đang huyền hoặc tơ mành
Sự diễm ảo qua sắc mầu rưng rức
Không phải lúa mà vàng bay thổn thức
Cứ lung linh trong gió thổi vơi đầy
Ở cuối trời từng góc cạnh vào đây
Bên dòng nước trắng phai mầu tơ sợi
Hồ nước phẳng tồn sinh và đón đợi
Sẫm mầu xanh yên ắng ấy bao giờ
Từng cảnh quan ngôn ngữ của nguồn thơ
Phác thảo hết cả chân dung vàng nét
Gót bước đi trường thiên mà khoan nhặt
Bụi sông hồ gội rửa sắc vàng hoa
Sự thanh trong gạn lọc tự đường xa
Giữa âm vận giữa ngôn từ dấu ái
Chuỗi ngày đẹp trong không gian phong thái
Nặng hành trang cuộc du lữ khoan hòa
Từ nẻo đường cho đến cuối dặm qua
Là giai điệu của cuối nguồn giao cảm
Phủi đi hết nắng sương và bụi bám
Gạn lọc âm vần thanh thoát yên nhiên
Như gót chân dừng lại ở một miền
Dù xa lắm mà vô cùng mật ngọt
Gom tất cả vào đây không thiếu sót
Cho men tình chuyên chở vị hương say
Giữa không gian tĩnh lặng đã giải bày
Cái tình cảm nặng đầy vòng tay ấm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]