Ngọc Thuần vẫn luôn mang đến cho trang thơ những điều bất ngờ, những cảm xúc trào dâng trước vẻ đẹp bí ẩn, quyến rũ của thiên nhiên, của con người.Dẫu có vụng về, cũng không thể làm ngơ trước dáng vẻ lộng lẫy, được tô điểm thêm những nét yêu kiều qua lời thơ của chị.Chúc chị luôn trẻ khỏe và có nhiều sáng tác hay.
THIÊN KIỀU
Vóc dáng của em là giấc mơ
Đài trang phong nhụy rõ đôi bờ
Đắp nền mặt nước là bè ấy
Mà vẫn xiêm y dẫn nét thơ
Đôi mắt em là thuở cổ nhân
Dõi tầm nhìn ấy độ thanh tân
Và môi hé nụ phơi răng ngọc
Cái sắc hồng kia phút tuyệt trần
Mái tóc nhàn du xuống cánh tay
Đường cong thiên phú đã phơi bày
Ghi vào mặt nước qua bèo bọt
Trên thảm pha lê rối chỉ bay .
Im lặng không gian cả thế gian
Cho giây phút đẹp rộng chiều ngang
Mầu xanh cây lá xanh dòng nước
Nên tứ thơ về hướng diễm trang.
Ngọc Thuần
BÓNG ĐÀI TRANG TRONG MƠ
Mặt hồ cũng thẹn bởi trời mơ
Màn nước xốn xang tung trắng bờ
Tựa cõi thần tiên ta lỡ bước
Đem lòng xây cả một trời thơ.
Ngàn xưa dễ có mấy giai nhân
Ngơ ngẩn đắm chìm tuyệt sắc tân
Mờ ảo màn sương trong ánh mắt
Gió lay lay thẹn cảnh phong trần.
Trăng ngà vương dấu ngấn trên tay
Thầm ước, nào ai dám dãi bày
Hương tỏa lan chìm nơi đáy nước
Hao lòng quân tử giấc mơ bay.
Sắc xuân như ngợp cả trần gian
Chợt nhớ cồn cào một bến ngang
Lữ khách bơ vơ tìm chốn cũ…
Dẫu lòng chưa thoát bóng đài trang…
Trần Hoành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]