TRÊN ĐỈNH LANGBIANG ...
Mình đang viết bên bậc thềm cõi tục Để định hình cho phong cảnh miền tiên Trong tâm hồn yên vị một tiền duyên Nên thanh thản trải dòng trôi hương nhụy Đỉnh cao với ngoài tầm tay thiên lý Mà vòng tay nồng ấm mãi dìu lên Trải thời gian của năm tháng trời quên Giờ khám phá cái chân dung diễm tuyệt Mầu trắng ấy kỷ băng hà ... mải miết Qua hình dung nghệ thuật buổi đương thời Như sóng ngàn cuồn cuộn của biển khơi Ôm gót núi cứ lung linh dao động Sự mờ ảo dễ chừng là điệp mộng Nắng mai vương tần tảo sự yêu kiều Hương môi nồng đang hóa lỏng tương tiêu Bên góc độ mang chiều dài tình sử Còn phưng phức đêm ấm nồng dạ lữ Sự quan hoài theo gót bước ru xa Dãy núi mờ ngăn lối ấy hôm qua Đang lưu lạc mười ngón tay giao cảm Đỉnh trời cao băng tần mang sắc xám Có cơ hồ một chút mỏng tà huy Từng Sát Na kết chặt sợi tơ đi Làm rưng rức hai buồng tim ghép vận Ngọn thông cao đỉnh tháp lay hưng phấn Một hình hài tiêu biểu xứ mờ sương Của từ lâu rộn rã sắc Nghê Thường Hòa mầu sắc của bây giờ thổn thức Bài thơ viết cạn nguồn chưa ráo mực Mà mầu sương còn lãng đãng quan hoài Bên mầu trời thắp sáng mảnh gương soi Ngoài dặm liễu ngàn mai đạng rộn rã MÌnh hòa quyện vào không gian mới lạ Của bây giờ bung vỡ vận thơ chung Song hành nhau là giây phút lai trùng Của giai điệu hoang vu mà rất thật . |
Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]