Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014
THÔNG ĐỨNG BÊN HỒ ...
Cũng mầu nắng mà tơ vương vào đó
Chút hương lòng trao gởi giữa thiên nhiên
Dòng nước hợp lưu của mấy thủy nguyên
Của khe suối lặng thầm buông dòng chảy
Mầu trời nắng đang dùng dằng e ngại
Đẹp mà sao lần lửa gót thời gian
Mây vân du làm kín cả cung đàn
Hong mầu nắng trên mầu xanh muôn thuở
Gió reo thông của bậc thềm duyên nợ
Giữa cao nguyên riêng biệt cõi mù sương
Nhuộm gót chân và cái rét miên trường
Giữa trôi nổi giữa lặng thầm giao cảm
Dáng thanh thu cây thông mầu sắc xám
Mầu rêu phong ngôn ngữ đến ngàn đời
Sợi tóc bay trong gió ít vàng rơi
Chút mầu sắc dạt dào men vị mộng
Ở bên kia thềm cỏ xanh non nõn
Nắng vàng hong chìm đáy nước lồng gương
Sự quan hoài trĩu nặng bởi ngàn thương
Ngày ru gió ruổi rong và ghép vận
Nhìn dòng trôi mặt hồ đưa hương phấn
Để thơm nồng giây phút khép vòng tay
Chật nguồn thơ bừng dậy phút mê say
Và man mác vào hồn hương vị lạ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]