Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014
MỘT NHÁNH SÔNG GẦY ...
Dòng sông nhỏ cắt chiều ngang địa lý
Chảy âm thầm hòa lẫn với trùng dương
Đi qua bao gành thác mỗi địa phương
Sự chân chất Quảng Bình ơi ! gió cát
Nhìn dòng sông mầu xanh non dịu mát
Lượn sóng mềm trong nắng gọi lao xao
Chiếc xuồng con vóc dáng của thuở nào
Em và chị ngược dòng buông lưới nhỏ
Sự hoang vắng trầm tư vào nơi đó
Xứ nghèo nàn mà chan chứa hồn thiêng
Tiếng lá giao nhau âm khúc dịch truyền
Vẳng khúc hát đồng dao lan trong gió
Ánh nắng vàng phai in lên nội cỏ
Vị hương đồng cũng lãng đãng xa bay
Cành lá vươn ra xòe những bàn tay
Bóng lay động những ngôn từ vẫy gọi
Cùng trở lại miền quê nghèo huyền thoại
Qua đèo ngang thổn thức biết bao tình
Sự trở về để lột bỏ hư vinh
Còn nóng hổi những bước chân thương nhớ
Trời cao lắm cái mầu xanh duyên nợ
Ôm vầng mây trắng nõn lững lờ trôi
Dừng thời gian để giây phút giao bôi
Trên gót bước nặng buồng tim giao cảm
Lối sỏi đá khô cằn mà lịch lãm
Như chân dung tự cổ viết đăng đàn
Dòng sông ơi ! những tình tự tơ loan
Cứ đằm thắm dòng trôi không ngơi nghỉ
Sự đan thanh mang chiều dài thiên lý
Mà cố nhiên là bức họa yêu kiều
Dáng của người thôn nữ chỉ bấy nhiêu
Mà mái tóc là lằn trôi xa lắm
Ta viết ra những âm vần nồng ấm
Trong vòng tay tha thiết chút hương yêu
Chặng đường đi mãi dìu dặt tơ thiều
Và gởi gấm vào dòng sông tha thiết .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]