Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014
NÉT ĐẸP RIÊNG TƯ ...
Không gian dòng chảy mượt mà ơi !
Tầm mắt trầm tư những nốt đời
Cái thuở nào đây như sống lại
Mặn nồng đầm ấm lẫn chơi vơi
Chỉ thôi trên chặng gót nhàn du
Thảng hoặc bao nhiêu những đặc thù
Từng phút chia xa mà lắng đọng
Lòng anh có thấy giọt vi vu ?
Vi vu tiếng gió tím bờ môi
Trên đỉnh mù sương tiếng phản hồi
Vào tận buồng tim mình vẫy gọi
Riêng anh và cũng của em thôi
Đan thanh nét dáng sắc mầu lan
Im lặng chừng như rất khẽ khàng
Hoa cỏ lô nhô đùa với gió
Nhắc mình nhớ lại sóng tơ loan
Ngày xưa xa lắm với hôm nay
Như trĩu không gian những tỏ bày
Có tiếng thầm thì như vỡ vụn
Hương nồng từng sợi gió êm bay
Ảo huyền mà cũng rất tư riêng
Một cõi không gian kín khắp miền
Cung bậc lặng thầm mà ngát nhụy
Phong hồ cho lớp bụi thiên nhiên
Sẻ chia hàm thụ lại ngày xưa
Mình thấy gần như phút mới vừa
Anh dệt tơ lòng đang réo rắt
Vào vòng tay ấm nhẹ trao đưa
Cánh dù đỏ hứng mấy lần sương
Mái tóc tơ xuôi mộng cửu trường
Đỉnh vắng vo tròn mà khúc chiết
Như dường ngắn lại mấy bờ Tương
Mình nghe âm vận phải không anh ?
Cuộn chảy theo ra sắc liễu mành
Để ngọt dòng thơ ngày lỏng phím
Cung đàn đã gọn khép nền tranh .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]