Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014
DÒNG SÔNG MÂY LẶNG LẼ ...
Mây sà xuống để tự tình cây cỏ
Thành dòng sông phân cách giữa đôi bờ
Ánh sáng bình minh dìu dặt trang thơ
Vào phong cảnh ở chân trời cuối Việt
Phút giây của ngàn vàng và tha thiết
Còn khói sương đang se lạnh chân trời
Trắng bóng mây giữa hai đỉnh chơi vơi
Ánh nắng nhuộm từng sợi gieo khe khẽ
Thềm đất hanh hao sắc mầu e lệ
Từng bóng cây gầy guộc dáng âm thầm
Gió ru rong dao động bản hòa âm
Gợi man mác vào hồn nghe rưng rức
Mầu cỏ khô chia đường cày mẫu mực
Sự tảo tần như còn thấm mồ hôi
Gió đương nhiên tản mạn thổi từng hồi
Làm lắng đọng mầu không gian vị ngã
Từ vô thức gót chân về cõi lạ
Bên kia bờ sườn núi ướt mầu xanh
Thềm đất xuôi nghiêng mầu của bazan
Đang loang lỗ mầu xanh cây muôn thuở
Nhòa nhạt đến đỉnh chân trời duyên nợ
Sự lặng xanh như âm ỉ pha sương
Chưa vào giờ tiếp nhận ánh vần dương
Vì dáng núi đang cắt ngang sừng sững
Se se lòng móc moi lầu ngữ vựng
Giữa thiên nhiên ngào ngạt những hương nồng
Anh có nghe tiếng gió thổi ngàn thông ?
Bay lạc phím về giữa dòng nắng gọi ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]