Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014
HOA KHÔNG TÊN ...
Cái đẹp dễ chừng là lạc lỏng
Âm thầm không có bóng người qua
Và trong gió nắng đưa hương mộng
Sắc đỏ vương thầm bao thiết tha
Rừng núi lãng quên từ của thuở
Ngậm ngùi cho số phận dung nhan
Vẫn đeo đẳng mãi vào duyên nợ
Cùng với muôn hoa thắp chặng đàng
Từng cánh xòe ra mà thổn thức
Âm vần man mác trải đường đi
Cái mầu hồng đỏ lay rưng rức
Trong gió xa vời bóng cố tri
Những nhánh vươn cao như dáng trúc
Mầu xanh xanh nõn của măng non
Lá dài cái dáng quê bầu dục
Ít lắm mà loang đắm cõi hồn
Quần thể lá hoa cây nụ búp
Đan thanh mộc mạc xếp theo nhau
Lạc loài thân phận mà trong ấm
Lãng bạt đua chen với sắc mầu
Ánh nắng ngoài kia đang chói lọi
Mà dường râm mát ở trong hoa
Vẫn nghe nơi ấy mang âm hưởng
Của nhạc bổng trầm lãng đãng xa .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]