Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014
BÊN DÒNG SÔNG LẶNG ...
Tiềm ẩn vào trong một đỉnh trời
Mà dường rộn rã đến ngàn khơi
Tiêu dao mầu nắng vàng mờ ảo
Như rót vào thơ không cạn lời
Dòng nước xanh im đến khẽ khàng
Lặng thầm đan dệt những tơ loan
Cái mầu xanh của thềm trầm mặc
Cuộn chảy qua tim rất ngỡ ngàng
Sườn núi ta luy tự cạn nguồn
Nước soi mầu đá trắng dòng buông
Phong rêu mấy độ hoen mầu đá
Thanh thản yên nhiên lắng chút buồn
Những mái nhà tranh mầu rất tranh
Dầm mưa dãi nắng đứng mong manh
Tiêu thiều trong nắng liêu trai nhuộm
Dưới bóng cây nghiêng dáng liễu mành
Mầu cỏ xanh non quang hợp từng
Ngày qua tháng lại cứ rưng rưng
Đi vào thang bậc thơ du lữ
Thành nốt nhạc bay chẳng phút dừng
Phương tiện đi theo lối hải hành
Rộn ràng xao động lượn dòng xanh
Dường nghe trong ấy bao âm vận
Để đúc kết thành nét bức tranh
Trời đứng trên cao thoảng khói sương
Mầu mây phát sáng mảng trong gương
Họa hoằn cây trải ra từng nhánh
Lay động không gian mộng liễu tường
Tầm mắt giao thoa để lặng thầm
Trong không gian lịm những cung trầm
Cho dòng thi tứ trao từng giọt
Mật ngọt vành môi rộn phúc âm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]