Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014
SẮC MẦU TÂY BẮC ...
Như bức tranh của một thời khuya khoắc
Nghệ thuật phục hưng trổi dậy băng tần
Sắc mầu kia dường nhuần nhuyễn thanh tân
Trong ý tưởng và bàn tay bạt tụy
Sắc váng lúa ngát mùi thơm vị nhụy
Mầu mạ non làm bung vỡ tơ tình
Những mái nhà rải rác dáng phiêu sinh
Mà tình tự mang sắc mầu bản tộc
Chiều chảy nghiêng của lặng lờ mầu nước
Như dòng trôi của triều đại kỷ nguyên
Sỏi đá nằm nơi ấy sự bình yên
Mầu cẩm thạch nhạt mờ buông tơ sợi
Những lối nhỏ còn bay mùi đất mới
Nằm hanh hao trong nắng núi bình minh
Giây phút thôi để gạt bỏ hư vinh
Hòa lòng với cái hương đồng cỏ nội
Đường nét ấy vô hình qua kiểm phối
Giữa siêu nhiên mà cũng rất tự tình
Sự tảo tần thoạt kỳ thủy tồn sinh
Một tác phẩm mang chiều dài lao khổ
Trời trên cao những làn mây vũ lộ
Luôn luôn làm bảo vệ một hành lang
Cái đẹp non thơ dàn trải cung đàn
Mà khúc chiết biết bao là nhiệt huyết
Mình bỗng nghe tiếng trống đồng hồn Việt
Làm lung linh nét dáng ấy kiêu kỳ
Bốn ngàn năm hơn nửa của từ khi
Có tiếng ốc tiếng tù và vang vọng
Anh có thấy như là mình đang mộng ?
Giữa không gian rưng rức cuộc giao tình
Trong vòng tay nồng ấm sự lặng thinh
Mà rộn rã nhịp tơ lòng dao động
Sự hằng hữu chân dung và cuộc sống
Đẹp vô cùng dù góc cạnh quê hương
Mình đi ra từ một cõi vô thường
Để ghép vận cho miên trường phong nhụy
Xin cảm tạ sắc mầu ngoài thiên lý
Gót song hành không lỡ mất thời gian
Dòng thơ đây tròn trĩnh một cung đàn
Mùa xuân đẹp giữa không gian Tây Bắc .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]