Thứ Sáu, 7 tháng 2, 2014
NẮNG REO TRÊN BIỂN ...
Cứ ôm mãi cái bậc thềm nghiệt ngã
Để trăm năm còn đó sự chung tình
Bóng dừa nghiêng của cuộc sống phiêu sinh
Đang quang hợp hai mầu xanh trời biển
Trong nắng xuân thắp vàng cho vương miện
Để thời gian lắng đọng một chu kỳ
Quẻ dịch ngày nào nền tảng thiên di
Không thể xóa bóng dừa ôm mặt nước
Từ muôn thuở để thiên nhiên có được
Buổi xuân về làm đỏm dáng cùng xuân
Mầu trời xanh mầu sắc của rưng rưng
Có bóng mây họa hoằn mầu nõn trắng
Nước gần bờ mầu xanh non phai nắng
Loang bóng cây rợp mát một hiên thềm
Ở ngoài xa mầu biển thẫm xanh êm
Kéo đường thẳng cắt chân trời diệu vợi
Cát hong nắng dễ chừng đang ngóng đợi
Gót hải hồ - thảng hoặc buổi hằn lên
Sự lặng thầm như đang giữa trời quên
Mà rộn rã trong lòng bao thổn thức
Cỏ xanh non lặng thầm và rưng rức
Cứ hanh hao trong nắng sống thầm thì
Không bóng người không vang động bước đi
Mà đầy ắp những thang tầng cung bậc
Ta giở lại hành trang ghi phảng phất
Một bóng hình đang sương khói ru rong
Phút giao thơ lặng lẽ mà ấm nồng
Giao hưởng với vòng tay tròn tình sử .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]