SÔNG LẠNH HƠI BĂNG ...
Cong dòng chảy ấy con sông
Ôm qua dãy núi trũng lòng băng phơi
Dù cho lạnh tím hồn người
Vẫn men gót bước sụt sùi gió ru
Mầu xanh nhạt nước phiêu du
Tiếng thơ đồng vọng biệt mù dặm xa
Mà đang trải thảm gấm hoa
Cho phong cảnh mượt tơ hòa gấm thêu
Bóng cây xanh đứng tương tiêu
Mầu xanh thảm núi gió xiêu viễn hồ
Đỉnh trời xanh vọng vi lô
Của từng lượn gió ngàn xô về ngàn
Tuyết phơi trắng vết dầu loang
Điểm tô sườn núi miên man mắt nhìn
Lặng thầm mặt nước bóng im
Nhạt nhòa nỗi nhớ buồng tim rộn ràng
Lối mòn cỏ vướng tơ loan
Nặng đầy dòng chảy hành trang đăng trình .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]