SƯƠNG ƯỚT MẦU XANH ...
Có phải cành cây run rẩy gió
Hồn se lạnh lắm với người thơ
Trải bao giây phút về đây đó
Là gửi niềm nhau cạn mấy tờ ?
Buổi sáng sương còn bay lãng đãng
Mà chân nồng ấm gọi vòng tay
Lặn non trèo núi theo năm tháng
Để được vào hiên xứ sở này
Thảm thực vật xanh chen chúc bóng
Hơi sương còn ướt nặng cành xanh
Mà trong hơi ấy lời xao động
Cái dáng thu reo khúc nhạc lành
Triền núi cỏ non còn ngái ngủ
Êm đềm như vắt một dòng mơ
Đỉnh xa kia ấy đang vần vũ
Lượn gió chao nghiêng rối mép bờ
Trời nặng mầu sương - mầu sữa đặc
Tơ rơi từng giọt xuống hiên nhà
Cư dân ngói đỏ im phăng phắc
Mặn nồng bám víu mảnh trời xa
Ta với người thơ ngoài viễn lộ
Ngồi chung trên một chiếc thuyền trôi
Nhìn qua khung cảnh sương hòa gió
Để ấm vòng tay ấm độ ngồi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]