NẮNG VƯƠNG ĐỈNH NÚI ...
Viễn du hùng vĩ tơ đàn
Hoen mầu nắng trải bạc vàng dặm xa
Bên thềm đỉnh núi hôm qua
Bên dòng nước chảy lụa là chân quê
Bờ dâu khô khốc xanh se
Biển thềm ở đó lắng nghe sóng vời
Dặm xa trắng bậc tuyết rơi
Cũng vương chút nắng vọng lời véo von
Khung trời mây trắng ôm hôn
Đỉnh cao vắng lặng nỉ non tình hoài
Gió là rả rích ngàn mai
Ru đưa dặm liễu miệt mài gót chân
Nắng ơi ! cát bụi phù vân
Từ đâu rơi xuống ở tầng bậc kia
Mà sao trong ấy đầm đìa
Giọt rơi của nắng canh khuya lặng tờ
Nhìn dòng nước chảy hoang mơ
Đỉnh cao rụng xuống từ bờ bến xưa
Hôm nay thảng hoặc mới vừa
Cái xa xôi ấy nhặt thưa dặm ngàn .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]