HANG RÁI BIỂN NINH THUẬN ...
Em đứng lên bằng đôi chân con gái
Và bước ra từ ánh sáng gia đình
Thầy mẹ là vóc dáng Đại hùng tinh
Cứ ngời chiếu ánh hào quang Bắc đẩu
Ba mươi năm miệt mài không cất giấu
Vòng thời gian hoa gấm gởi sân trường
Giờ tháng ngày theo dòng chảy tơ vương
Viết tình sử để thành thơ huyền thoại
Trời hôm nay đẩy lùi bao đèo ải
Để bên nhau chiêm ngưỡng nét son này
Mầu lụa là đan dệt sợi đắm say
Bên thềm cát vây vương bao dáng đá
Biển Vĩnh Hy sự hoang sơ xa lạ
Sao mượt mềm như vần điệu ca dao
Từ ngàn khơi tiếng đồng vọng cuộn trào
Của sóng nước đuổi nhau òa lên cát
Trời huyễn hoặc bóng mây kia tản mác
Nhạt xám và hồng phấn đứng bên nhau
Đường phân ngôi cắt thẳng cả chiều sâu
Chơi vơi quá để trầm tư cô đọng
Thì thầm tim giao thoa cùng lượn sóng
Lời ân tình tròn trịa của ngày qua
Trải không gian gót bước giẫm quan hà
Của diễm ảo của hiên thềm vị nhụy
Bờ biển lặng kéo chiều dài hoan hỉ
Bước song hành thềm cát trải yêu đương
Dù nghe lòng nhắc nhở mái pha sương
Vẫn nóng hổi phút giây trao và nhận
Em đứng lên bây giờ bằng hưng phấn
Cùng với anh góc cạnh gót phiêu du
Để ấm nồng trong giây phút thiền tu
Trong sáng cả buồng tim và ngôn ngữ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]