GHỀNH NƯỚC TRẮNG MẦU ...
Quê hương ấy thuở thiên thần chiếm lĩnh
Bầu trời mây luôn tỏa sáng cầu vồng
Nước trôi đi âm ỉ một dòng sông
Nước siết chảy bắn tung mầu trắng sợi
Khói sóng bay lãng du và diệu vợi
Ôm bờ xanh mầu cỏ nõn chiều hôm
Cuối chân mây dàn trải một cung vòm
Lãng đãng lạnh làn sương mờ sũng ướt
Nắng ma trơi trong tầm mây rưng rức
Mầu nhạt nhòa ghi lại nét bâng khuâng
Qua thảo nguyên dường đầy ắp cung tuần
Của xứ sở mù sương và trũng lạnh
Mình dừng lại không gian đầy cô quạnh
Nghe nước dòng réo gọi đến xa khơi
Lặng lòng trong những nốt nhạc không lời
Như Thánh ca trầm hùng mà khoan nhặt
Ái Nhĩ Lan của chuỗi ngày khuya khoắc
Những bước chân còn đó dấu khô gầy
Cứ dạt dào trong mỗi bước qua đây
Mang ấn chứng sự thiêng liêng nhàu nát
Mình giải tỏa những gì đang khao khát
Em và anh bày tỏ giữa tình thơ
Bên thảm xanh thềm cỏ nối đôi bờ
Nghe sợi lạnh bay vào trong trí nhớ
Xứ mù sương đã đi qua bung vỡ
Không gian này lại yên tĩnh ngày qua
Và bắt đầu những âm khúc thiết tha
Tiếng vẫy gọi cho mười phương đặt gót .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]