DÒNG SÔNG CỔ CÒ ...
Nhớ buổi mình nhìn từ Vọng Giang
Đài xa biết mấy điểm non ngàn
Dòng sông uốn lượn quanh đồng lúa
Là nhánh Cổ Cò trôi tĩnh an
Buổi sáng còn sương lãng đãng bay
Đọng lên cảnh vật giọt trong đầy
Mầu xanh sũng ướt mà văn vẻ
Cỏ nội hương đồng loang đắm say
Ruộng lúa ươm vàng mầu sắc tươi
Nằm bên dòng nước ấy - môi cười
Của xưa còn lại đời con gái
Giờ đã đi về khắp mọi nơi
Sắp lối hàng dừa đứng nhẹ ru
Theo cơn gió thổi nhạc vi vu
Tầu dừa lay động như mời gọi
Cái tính riêng cho sắc đặc thù
Một chiếc thuyền câu lờ lửng trôi
Bóng người lao động dáng đang ngồi
Mở vòng sóng nước đầy dòng chảy
Đan dệt đường tơ từng giọt rơi
Những nhánh tre vươn dáng mượt mềm
Khẽ khàng ru nhịp nốt la êm
Chạnh lòng nhớ đến thơ Hàn Mặc
" Lá trúc che nghiêng mặt chữ Điền "
Ở cuối dòng trôi một góc làng
Cũng tre giềng mối nhạc tơ loan
Quê hương dù ở xa xôi ấy
Cũng gợi trong lòng bao chứa chan .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]