SOI BÓNG MẶT HỒ ...
Ngày đi giữa cảnh thế này
Làm sao giấu được nỗi ray rứt lòng
Mầu trời một nửa xanh trong
Nửa kia hừng sáng tơ rong bụi hồ
Bên trời lưng núi điểm tô
Một dòng thác nhỏ vi lô gió ngàn
Nối theo như vết dầu loang
Những sườn núi dựng nắng mang dấu hài
Phong rêu dày dạn hôm mai
Mầu xanh thực vật nhạt phai tháng ngày
Lá vàng thu rớt tơ bay
Hàng cây lãng đãng vàng lay mượt mềm
In vào dòng nước phẳng êm
Cả không gian sống bên thềm nước trong
Và cây thông bách thẳng trông
Đầy mầu nắng dệt sắt đồng trăm năm
Cõi ngoài tận ở xa xăm
Đường bay hạ cánh đằm đằm mầu thu
Bến bờ dòng nước phiêu du
Ngồi lên cỏ mượt thiền tu ân tình
Lá vàng rớt giọt phiêu sinh
Rơi lên mái tóc yên bình chao nghiêng
Tơ lòng kết lại từng phiên
Thành thơ giao cảm đào nguyên giữa mùa .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]