DÒNG SÔNG CẠN ...
Dòng sông cạn nối chiều dài huyền thoại
Như bức tranh thủy mặc của hôm nào
Gió mai nồng mang âm khúc ly tao
Của cây lá nhuộm mầu vàng nắng nhẹ
Dòng sông này chia biên thùy lối rẽ
Thềm địa dư mang dấu ấn ngàn đời
Theo du thuyền trong gió nhẹ chơi vơi
Một khúc nhạc êm đềm mà rưng rức
Chặng đồi thấp kéo dài thêm chuẩn mực
Nắng phong hồ mầu ấy của liêu trai
Sắc cỏ non thiên cổ cứ hôm mai
Ôm sườn thấp để dặt dìu nỗi nhớ
Mây sà xuống hôn đỉnh đồi duyên nợ
Nhuộm bầu trời những hình ảnh kỳ khôi
Chút hồng phai mầu sắc của xa xôi
Càng lắng xuống nỗi chạnh lòng khắc khoải
Dòng nước chảy hình cánh cung mệt mỏi
Nắng mùa hè thành nét họa xa khơi
Dừng lại đây cô đọng nhạc không lời
Có tiếng quạ Hắc Long Giang cổ tích
Thơ viết ra theo lằn ranh chuyển dịch
Suốt chiều dài mang tất cả lao lung
Mà vẫn nghe trong đó khúc tơ rung
Của tình tiết men nồng hương lửa cũ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]