HỒ TRÚC BẠCH TRONG NẮNG MAI ...
Tháng hạ dừng chân hồ Trúc Bạch
Êm đềm dòng nước đứng phiêu du
Sợi tơ đan dệt thành nhung thảm
Buổi sáng còn vương khói bụi mù
Có thể còn nghe từ đáy nước
Âm ba dìu dặt gió về reo
Nỗi niềm buổi ấy quên sao được ?
Một khổ thơ đưa lặng bóng chiều
Giờ vẫn trầm tư mùa tiếng trúc
Ai hoài nhẹ rót thuở xa xôi
Mặt hồ lay động làm rưng rức
Khoảnh khắc vương tơ - nhạn kỷ hồi
Bên ấy phố thành khuya khoắc đứng
Bây giờ vóc giạc đã hoằng khai
Nhà cao tầng đó vươn sừng sững
Chấm phá không gian vẫy gót hài
Xanh bóng những lùm cây điểm phố
In vào mặt nước đẹp dòng nay
Nắng lên vàng nhuộm mầu thiên cổ
Mà cứ nhân lên những giải bày
Nhạt sắc mây trời mùa liễu mộng
Dặt dìu hình bóng nhánh cây giăng
Trụi trơ mà vẫn vươn mầm sống
Một chút phôi pha chút họa hoằn
Tháng hạ dừng chân hồ Trúc Bạch
Tầm nhìn tỏa rạng một niềm riêng
Nặng thay cái thuở lần trang sách
Giữa Thủ đô vang tiếng hịch truyền .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]