CÀNH PHONG MANG SẮC THU ...
Nắng ban trưa mà sắc thu bung vỡ
Hong lên từng góc cạnh của không gian
Ý tưởng như khơi dậy thuở địa đàng
Đầy hình ảnh của tơ mềm mật ngọt
Từ xa xôi vọng về lời chim hót
Làm rung rinh đây đó của vòm cây
Con đường cong rộn nắng đá vương đầy
Có lối bước kiêu kỳ mà chuẩn mực
Đồi râm mát chút nắng rơi rưng rức
Cùng mầu xanh phủ kín một dung nhan
Bên hồ rong dòng nước ấy rộn ràng
Cơn gió lượn bồng bềnh trôi bọt trắng
Cành phong gie xòe tàng phơi trong nắng
Lá xẫm vàng mầu ấy của thiên thâu
Cành cổ phong nét họa sự nhiệm mầu
Gieo một chút ly kỳ vào nỗi nhớ
Im lặng quá đếm qua từ lượn gió
Nghe trong lòng rơi rớt những tư duy
Từng ngày qua trắc trở gót chân đi
Phút dừng lại biến hình thành thanh thoát
Trải tháng năm sự lãng du luân lạc
Từng phút giây nhận diện mối tình hoài
Là mỗi lần gạn lọc trước gương soi
Thành ngôn ngữ cho bức tranh âm vận .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]