MẦU NẮNG PHỚT VÀNG ...
Mầu nõn xanh như một cái gì
Đong đầy len lén gót chân đi
Cái xa xôi ấy làm ray rứt
Cho mỗi hồn ai lắng bấc chì
Tiếng ngọc vỡ òa thác nước ơi !
Diễm trang tròn trịa một phương trời
Buổi mai dừng lại nghe vằng vặc
Từ một cõi nào giọt móc rơi
Giọt móc còn đang víu lá ngàn
Long lanh trong ánh nắng tơ loan
Làm cho khung cảnh trời hư ảo
Mờ tỏ lưu ly ngọc chứa chan
Thềm núi cao nghiêng dáng ởm ờ
Rêu phong nhòa nhạt diễm tình mơ
Nắng soi tầng bậc hồn liêu mộng
Cây cỏ bám bu gió lẳng lờ
Và nước xanh ơi ! sắc cạn nguồn
Nhịp cầu tạm bắc nối gành truông
Phân ngôi dòng chảy soi vào đáy
Những bóng cây nhòa gợn nước rong
Trời thấp mầu pha xám nhạt mây
Cái riêng hàm chứa những vơi đây
Không gian tất cả là rưng rức
Làm áng thơ tròn nỗi biếng khuây
Gởi lại thời gian phút ấm nồng
Giao thoa đồng cảm nghĩa tình sông
Phút giây nặng biển đan và dệt
Nặng trĩu tơ đàn anh biết không ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]