VƯỜN THƯ PHÁP ... Một góc nhỏ mà không gian trải rộng Dễ chừng như trong ấy cuộc bình sinh Dẫu biết rằng là nguồn cội hư vinh Đã thoáng hiện một chân dung lảng bạt Gió ngàn khơi ru rong thành khúc hát Thuở đăng trình còn dấu vết viễn du Vĩ Dạ thôn vành vạnh bóng trăng thu Có lá trúc che nghiêng vành trăng ấy Tuy xa lắm mà chân dung cũng vậy Sự nhọc nhằn không vướng víu tư trang Mặc Tử ơi ! sao lại có thêm Hàn ? Cho lạnh lẽo chân dung đầy dấu ái Những dòng chữ nơi đây càng ở lại Đến bao giờ - buổi đá nát vàng phai Trời không mây mầu sũng trắng quan hoài Làm da diết những nét thơ thi pháp Có tiếng nước reo tăng thêm ấm áp Để âm thầm nghe tiếng sóng xa khơi Tắm gội nơi đây một nét son đời Ngày du lữ mặn mà duyên hữu hạnh Một chút phong rêu hình hài cô quạnh Mà cơ hồ không nhận thấy buốt tê Giây phút chia tay trở lại đường về Vẫn ăm ắp bên lòng niềm luyến tiếc . |
Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]