BÌNH MINH TRÊN MŨI KÊ GÀ ... Ánh sáng hoằng dương một sắc mầu Như là tranh vẽ phút giao nhau Bên bờ đại lục bên thềm cát Để mũi Kê Gà - mãi đến sau Nước cạn nên bờ cát bước chân Còn in trên ấy những hoa văn Từ ngoài viễn xứ đang thêu dệt Trên góc quê hương lắm nợ nần Là nợ nên đầy những luyến thương Trời mây mầu sắc của vô thường Sa vào trũng nước như đeo đẳng Những sợi tơ lòng luôn vấn vương Bóng ngả hàng cây lặng xuống dòng Mầu trời huyền hoặc cứ ru rong Một vòm nước đọng mà vô tận Những nét thơ vây kín cả lòng Ba chiếc thuyền nằm nhớ biển khơi Mà như nơi ấy biết bao lời Của điều khắc khoải - thuyền xa bến Như sợi tơ lòng trong cạn vơi Vẽ lại vào toang giữa đáy hồn Bình minh của biển rộn mầu son Cài lên gót bước ngày du lãm Làm đẹp tình thơ với nước non . |
Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]