BÌNH MINH Ở A TÝ ... Con đường cong theo chiều dài ẩn khuất Để hai bờ cây , nước đứng phân ngôi Bờ thửa nhiêu khê dàn trải dòng trôi Cạn nguồn thấy sức cần lao mài miệt Những bóng người của trăm năm tha thiết Với núi rừng với nương rẫy từng khi Mầu thanh u của buổi sáng vân vi Từng lớp sương dầy mầu bông nõn trắng Núi ẩn mình trong mây dường e thẹn Giữa khung trời dày đặc mấy tầng cao Vài nóc nhà vươn im lặng âm hao Bên những bóng cây ru rong đơn điệu Trong hoang lạnh gần như là nặng trĩu Tính chân quê đang lay động núi đồi Chẳng ngại ngùng qua ngàn vạn xa xôi Đang òa vỡ những bổng trầm thi tứ Thảng hoặc thôi và bỏ đi tư lự Nghe lòng mình thức dậy chút phiêu nhiên Có thể là phong cảnh của đào nguyên Hay ít lắm cũng bồng lai phác thảo Mồ hôi mặn mỏng dày trên vai áo Mà tâm hồn thanh thoát những tơ vương Mặn mà ơi ! dòng chảy của quê hương Cứ rưng rức âm thanh đầy vị ngọt Đan thanh đây là cung đàn đang rót Vào cung đường dìu dặt những vần thơ Để hôm nay dòng chảy đến bao giờ ? Còn ấm mãi trên gót chân rong ruổi ... |
Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]