HOÀNG HÔN SƯƠNG KHÓI ... Trời và nước dễ chừng như là một Thành ảo mờ huyền hoặc cả không gian Cứ ru rong thành khoan nhặt tơ đàn Và nồng ấm phút giây tình thơ đẹp Trong khoảnh khắc cơ hồ là quyền phép Tự bao giờ dồn chứa lại hôm nay Cuộc hành trình khép kín một vòng tay Để thanh thoát trên nẻo đường quê mẹ Vầng thái dương đang âm thầm lặng lẽ Mầu hồng phai mầu sắc đẹp trong ngày Dưới tầng mây tản mạn khắp đó đây Dáng vân cẩu cũng nhuộm mầu hồng nhạt Phiên bản xuống trầm tư vào dòng nước Và khói sương lơ đãng giữa bồng bềnh Cánh hải âu dầu dãi cõi mông mênh Làm khúc chiết bức chân dung nhật mộ Con thuyền nhỏ chắc đang về cổ độ Sự trở về cuộc hội tụ hàn huyên Dáng nữ thôn trang trông rất nên duyên Bơi nhè nhẹ tạo nên vòng cầu sóng Chợt vừa nghe cơn gió chiều dao động Sự trở mình nhớ lại buổi hạc lâu Và dòng sông vần tứ của ngọc châu Phun và nhả qua trang thơ mỏng mảnh . |
Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]