CAU KIỂNG TRONG THƠ ... Cống hiến cho đời giữa tự nhiên Mà hình cây kiểng đã nên duyên Cái mầu đỏ với xanh vàng trái Theo gót chân đi đến cuối miền Từng bẹ mo ôm những sắc hoa Mùa xuân ấp ủ để hè qua Là mùa khai nhụy bao nhiêu nụ Kết trái hôm nay rất lụa là Tự cổ đan thanh bản chất quê Cạn nguồn dòng chảy nhụy hương thề Là cau nhưng không thể là kiểng Dáng ấy gần như đã tỉ tê Cần mẫn tỉ tê để cảm hoài Như là gạn lọc trước gương soi Cho dù vóc dáng kia là kiểng Mà cội nguồn cây rất mặn mòi Cho mọi cái nhìn một cách riêng Chung qui so sánh giữa thiên nhiên Vẫn là cái đẹp từ tâm thức Cau kiểng ơi ! thơ đã dịch truyền . |
Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]