RỚT LÁ VÀNG THU ... Chiếc lá vàng rơi vỡ mặt đường Nắng ngày thu cuối nét buồn vương Anh còn nhớ lại mùa thu ấy Mình đứng bên song vọng liễu tường Giờ đến nơi này buổi cuối thu Nắng râm râm mát gió rong ru Chợt nhìn cô gái thu Hà Nội Tiếc lá vàng rơi nhặt tạc thù Nắng cũng hoe mầu ấy của em Ngày xưa hong nắng đổ qua thềm Cũng mùa thu cuối vươn trong nắng Tà trắng ngập ngừng - khó gọi tên Anh bảo : Ô hay đẹp thế này Dễ gì nhìn được ở nơi đây Rộn ràng nẻo phố người qua lại Vành đỏ đôi môi theo gió bay Và những đường cong ẩn hiện chờ Như dường còn chỉ ở trong mơ Mùa thu Hà Nội đang tàng trữ Có lẽ gần như của thuở giờ Đôi mắt cười theo sắc lá vàng Bóng soi đường phố cắt chiều ngang Em , anh dừng lại nghe hơi gió Một tiếng reo vui rất khẽ khàng Tất cả nhòa đi để hiện thân Học trò dáng ấy nét thanh tân Giữa thu Hà Nội đang tròn trĩnh Trong nắng thu đi để chuyển vần Chỉ một phút giây chỉ thế thôi Cung tơ dao động đến bồi hồi Hợp lưu đôi mắt về nơi ấy Anh với em cùng - một khúc nôi . |
Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]