NÉT ĐẸP CỦA MÙA THU ... Thu cứ mãi là không gian vay mượn Để thơ về đọng lại những tư duy Ánh nắng buồn chao liệng bởi từ khi ... Lá vàng rụng khẽ khàng qua mái tóc Vành môi đỏ của em mùa quý tộc Nét đài trang hiện hữu chảy qua song Của ngày xưa ta rộn rã tơ lòng Tà trắng nhuộm bài thơ tình lãng đãng Đôi mắt em nâng tầm nhìn khuếch tán Dõi đường xa gầy dựng một khung trời Cung đường dài đang biêng biếc xa khơi Mà lắng đọng sự mỏi mòn tha thiết Mái tóc buông lối ngựa Hồ chim Việt Mượt dòng trôi tự cổ đã thăng trầm Rẽ đường ngôi để bày tỏ hồi âm Mùa thu nhuộm chút hơi sương dìu dặt Bàn tay vịn dáng thiên thâu khoan nhặt Nét đan thanh tháp bút của trà mi Tạo đường cong diễm tuyệt một lối đi Cái muôn thuở - ngôn từ không phai nhạt Ta viết lại mùa thu này khúc hát Em cứ là biện chứng tuổi ngày xưa Của riêng ta mà cũng thể mới vừa Thoáng hiện lại trong mầu xanh thu muộn Nắng vàng nhạt nhưng thể là ai nhuộm Mầu tư lương làm đẹp gót sông hồ Ta vẫn còn kẻ lại nét son tô Cho tình khúc tràn đầy theo gót bước Trải ngày tháng để bây giờ có được Tâm hồn ta hoan mãn cuộc huê tình Đứng trước em để giao hưởng bình sinh Mùa thu đẹp trong ta vòng tay ấm . |
Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]