LÀNG CHÀI ... Chợt nhớ mùa thu trên chốn ấy Ngập chìm khúc chiết những trăng sao Gió từ xa tít ru phây phẩy Lên tóc dừa bay dáng vẫy chào Trời cũng cao xanh mầu ngọc bích Bây giờ ngày ấy nhớ không anh ? Riêng em cứ thấy lòng rưng rức Như buổi ngồi nghe biển liễu mành Mây trắng nhẹ trôi mầu trắng nõn Như dường làm dáng với không gian Bên triền bán đảo đang ôm gọn Bờ biển cánh cung sóng khẽ khàng Nhộn nhịp bóng thuyền trên mặt nước Trên thềm cát nắng dệt mùa thu Chao ôi ! khung cảnh sao mà mượt Như dáng thơ xưa - phút tạc thù Thềm cỏ mầu xanh ươm ngan ngát Mượt mềm trong nắng lộ chân dung Phát ra nơi ấy lời ai hát ? Lay động mầu xanh thoáng ngại ngùng Cũng vẫn mùa thu trên nắng biển Quan hoài cho giấc mộng ngày xưa Hôm nay ngồi viết vòng vương miện Anh có còn nghe phút mới vừa ... |
Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013
DÁNG HUẾ NHỚ THƯƠNG ... Đây Huế tầm nhìn buổi lữ du Dòng trôi trong ấy thoáng hư phù Mà không - rất thực chân quê đẹp Như nét hàn lâm vẽ mộc cù Dãy núi thẳm xanh gợn khói sương Trường Sơn muôn thuở rất miên trường Làm nền phong cảnh cho quê mẹ Phần đất cố đô rộn nhớ thương Hoa biểu hồ văn sáng nghĩa trang Vươn cao đường nét thắm dung nhan Nỗi niềm hoài cổ thơm Văn Hiến Vọng lại khí thiêng một chặng đàng Cây cỏ cũng xanh cũng mượt mềm Nhung trang hoa lá dưới trời êm Bên dòng nước gợn lăn tăn sóng Trong gió vi vu nối bậc thềm Những bóng trâu in dáng dưới dòng Tựa hồ điểm xuyết nét ru rong Theo cơn gió thổi mười phương lại Nhạc khúc thanh bình ngọt bướm ong Từ ở trên cao một đỉnh trời Ngàn mây đan dệt sợi tơ rơi Tà huy lãng đãng và huyền ảo Một chút vàng bay thoáng khắp nơi Dừng lại mà nghe rộn nỗi lòng Khung trời của Huế lắc mà đong Gom vào hành lý ngày rong ruổi Để nặng tình thơ gạn đục trong . |
Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013
NGŨ SẮC TÀ HUY ... Chiều xuống hoàng hôn mây mỏng bay Phiếu mầu ngũ sắc thắm mê say Không gian riêng của mình hai đứa Gởi trọn vào đây một giải bày Cao vút bóng cây dạng lá kim Cắt lên trời bóng rẽ đường chim Lưa thưa mà để như dàn trải Một thoáng không gian chảy mượt mềm Ánh sáng mặt trời trốn dưới mây Tà huy thắp sáng mỏng lung lay Theo từng cơn gió quan san lại Làm ấm thêm cho cảnh trí này Dưới ấy mặt hồ lặng lẽ gương Trầm tư ngũ sắc để Nghê Thường Bóng chiều có lẽ đang mòn mỏi Gởi tứ thơ về đến viễn phương Và bóng đồi kia đứng lặng yên Trong sương trong khói trũng ưu phiền Dễ chừng bóng dáng bao giờ ấy Cũng lắng vào lòng khúc Đỗ Quyên Trước cảnh giữa tình nặng ý thơ Cài lên giây phút nối hai bờ Niềm riêng vui thỏa tình thơ dậy Lên cả mái đầu trắng sợi tơ . |
MỘT NGÀY BIỂN LẶNG ... Lãng đãng trời thu mây trắng bay Chặng đường giao cảm của hôm nay Nắng râm cho thỏa niềm lưu luyến Ở giữa không gian nặng tỏ bày Xanh nhạt mầu trời buổi khói sương Nâng cao tầng bậc của tơ vương Bóng mây lãng bạt mềm thi tứ Theo gót chân đi phút thụy tường Mầu núi hai nơi ướp sắc riêng Như dường kết cấu dạng bình nguyên Nằm bên biển lặng ru theo sóng Đậm đặc dòng thơ một khải truyền Đường sóng tạo nên lớp thủy xanh Hai bờ đậm nhạt liễu buông mành Lăn tăn theo gió đan thành sợi Yên tĩnh theo từng lớp mỏng manh Dáng đá ngàn năm thắm hải hồ Âm thầm nơi ấy để phân phô Bóng cây xanh gió thu reo nắng Kết một mầu tranh đẹp điểm tô Xa lắm dường như một lộ trình Cần lao tần tảo cuộc hư vinh Nổi trôi theo sóng phơi đầu bạc Giữa biển dưới trời mộng hiếu sinh Loại bỏ rong rêu với bọt bèo Thỏa niềm kỳ vọng để mang theo Tình thơ đẹp nhất bao ngày dệt Bên biển ấm nồng khúc trĩ triêu . |
Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013
MỘT LOÀI HOA LẠ ... Vóc dáng ấy của một loài dã thảo Giữa tự tình sự tồn tại thiên nhiên Cứ hong lên trên đó những hư huyền Mà sự thật là đấu tranh tồn tại Mầu sắc ấy đượm chút gì ma quái Bên hiên thềm tầng bậc của mầu xanh Dù bonsai như cây kiểng tơ mành Vẫn hơi hướm đặc thù và hoang lạ Để cạn nguồn cho lối đi hoa lá Giữa vô thường và giữa của vô minh Kết chuỗi với nhau dòng chảy siêu hình Để thành tựu một không gian thế giới Cứ mỗi lúc nằm ngoài tầm tay với Lại từng trang sách mới mở ghi lòng Mọi vật bon chen đuổi bắt ruổi rong Tạo mầu sắc cho cuộc đời vốn dĩ ... Đây không phải là những gì kiều mỹ Mà chân dung cá biệt của thiên nhiên Tạo dáng cho thơ dàn trải khắp miền Để chiêm ngưỡng sự diệu kỳ tạo hóa . |
TRĂNG MUỘN MÙA THU ... Ở ngoài ấy mang bóng hình của cuội Phiếm định từ mà còn mãi thời gian Trăng thu ơi ! ta chợt thấy ngỡ ngàng Mầu thu muộn đêm trăng ta rong ruổi Gạn lọc hết rong rêu và gió bụi Ta đang ngồi bên cửa với tình thơ Hạnh phúc chừng như lấy được tay rờ Và nồng ấm bốn bàn tay dấu ái Cành cây vươn dáng trầm tư hoang dại Mà cơ hồ nét thủy mặc ngàn năm Một chút hoang vu đan dệt tơ tằm Khẽ lay động dáng vi ti lá trở Không có sao , mầu trời đang bung vỡ Sự hoài thai cho giây phút giao mùa Hơi thở nhân văn gạn lọc gương soi Giữa im lặng , giữa trầm tư thai nghén Trăng chiều thu mỏi mòn và trĩu nặng Mà tơ lòng lãng đãng với sương đêm Như đang nghe dòng chảy nhạc êm êm Cứ rả rích từng nốt tơ khoan nhặt Mầu nghệ thuật khoanh tròn và đậm đặc Gợi bên lòng sự khúc chiết hoan ca Giây phút nội tâm ngoại cảnh giao hòa Mà thang bậc từ buồng tim tiết tấu Hiện hữu trăng đi theo vào mai hậu Nỗi mặn lòng xiết chặt bốn bàn tay Gởi qua song với tất cả vơi đầy Đêm thu muộn mà tình thơ nồng ấm . |
NÉT ĐẸP CỦA MÙA THU ... Thu cứ mãi là không gian vay mượn Để thơ về đọng lại những tư duy Ánh nắng buồn chao liệng bởi từ khi ... Lá vàng rụng khẽ khàng qua mái tóc Vành môi đỏ của em mùa quý tộc Nét đài trang hiện hữu chảy qua song Của ngày xưa ta rộn rã tơ lòng Tà trắng nhuộm bài thơ tình lãng đãng Đôi mắt em nâng tầm nhìn khuếch tán Dõi đường xa gầy dựng một khung trời Cung đường dài đang biêng biếc xa khơi Mà lắng đọng sự mỏi mòn tha thiết Mái tóc buông lối ngựa Hồ chim Việt Mượt dòng trôi tự cổ đã thăng trầm Rẽ đường ngôi để bày tỏ hồi âm Mùa thu nhuộm chút hơi sương dìu dặt Bàn tay vịn dáng thiên thâu khoan nhặt Nét đan thanh tháp bút của trà mi Tạo đường cong diễm tuyệt một lối đi Cái muôn thuở - ngôn từ không phai nhạt Ta viết lại mùa thu này khúc hát Em cứ là biện chứng tuổi ngày xưa Của riêng ta mà cũng thể mới vừa Thoáng hiện lại trong mầu xanh thu muộn Nắng vàng nhạt nhưng thể là ai nhuộm Mầu tư lương làm đẹp gót sông hồ Ta vẫn còn kẻ lại nét son tô Cho tình khúc tràn đầy theo gót bước Trải ngày tháng để bây giờ có được Tâm hồn ta hoan mãn cuộc huê tình Đứng trước em để giao hưởng bình sinh Mùa thu đẹp trong ta vòng tay ấm . |
Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013
KÝ ỨC NGÀY NẮNG HẠ ... Một buổi nắng hè êm đềm ký ức Bóng cây nằm trên đá phủ tròn vai Suốt mấy giờ nồng ấm dưới nắng mai Nhìn suối chảy mượt dòng trôi thiên lý Trong im lặng anh nhớ gì chăng nhỉ ? Dòng thơ nào ghép vận nặng thời gian Hòn đá trăm năm hơi thở khẽ khàng Chuyền hơi ấm lên thế ngồi song lập Gió ngàn phương chuyển âm giai bôn tập Của phong hồ về lay gọi đồi xanh Trong nắng vi vu dìu dặt tơ mành Quên bẵng hết để gởi vào hư ảo Chiếc lá rụng cằn khô trên nếp áo Để chu kỳ khép lại một vòng tay Dòng nước trong veo đàn cá mê say Đùa giỡn sóng theo dòng trôi của nắng Trời ngọc bích âm thầm và xa vắng Chút mây nhòa mầu nhạt ướp hương thơ Ghép nên vần để chắp cánh đôi bờ Giữa tháng hạ giữa bậc thềm du khảo Mình đúc kết hồn thơ tròn dung mạo Anh cùng em bên triền suối cơ hồ Của một ngày rực sáng nét son tô Đã đầy ắp trên linh trình trao gởi Nếp hằn của chuỗi ngày mình mong đợi Vỡ òa theo từng thang bậc đê mê Núi rừng ơi ! hãy mãi mãi vọng về Ngày ký ức vo tròn theo nắng hạ . |
Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013
BIỂN LẶNG QUY NHƠN ... Mình lặng lẽ buổi chiều trong như ngọc Từng sợi tơ hoa cỏ vẫn thơm hương Và ru rong trong ấy giữa vô thường Cái nét dáng đan thanh mà dịu mật Tầu lá xanh chiều cong về mặt đất Buổi tà huy tư thái của phong hồ Đường chân trời nơi ấy nét son tô Một mầu sắc phân kỳ qua thấu kính Trong như ngọc là ngôn từ hiệu đính Cho buổi chiều có vóc dáng chân quê Biển lặng nằm im trong gió vọng về Tiếng sóng gọi tự ngàn xưa thủ thỉ Mầu xanh trời mây dặm ngàn thiên lý Chỉ còn vương một chút ít tơ mành Sự bình yên đẹp quá phải không anh ? Để giây phút bên nhau đầy vị nhụy Như quên bẵng cả địa danh hương lý Chỉ lặng thầm tìm gặp ngón tay trao Chuyền cho nhau sự nồng ấm ngọt ngào Trên gót bước nhàn du và lưu viễn ... |
Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013
NGOẠI THÀNH PLEIKU ... Mình đến nơi đây một buổi chiều Trắng mầu mây mỏng trắng dương chiêu Cây rung trước gió lay mầu trắng Dệt hết từng trang trắng chỉ thiều Lác đác cư dân rải rác nhà Trong mầu xanh núi đẹp tơ hoa Buổi chiều yên lặng vương mây trắng Cùng bước song hành theo khúc ca Và một mầu xanh rất diệu kỳ Còn vương chút nắng nhạt vân vi Cần lao trải mấy mùa mưa nắng Òa vỡ mầu xanh - buổi hậu kỳ Toàn cảnh cơ hồ một bức tranh Của thời thủy mặc thoáng long lanh Trong làn mây trắng vương từ ấy Phóng bút từ khi gót lữ hành Theo gót chân chiều lãng đãng quê Qua bao biển hẹn với non thề Gang san gấm vóc bao giờ cũng Trĩu nặng trong lòng phút đắm mê Phố núi nhìn qua góc ảo nhòa Lữ phòng song cửa gió luồn qua Cùng nhìn phong cảnh cùng tầm mắt Cùng nắm tay chia phút mặn mà . |
THƠ CHÚC NHÂN NGÀY PNVN - 20/10 Đây một buổi đầu tiên - từ thông điệp : NGÀY VIỆT NAM dành trọn vẹn chân dung Của nữ lưu tà trắng gió điệp trùng Như vóc dáng của ngàn năm - chữ S Anh đã trao cành hoa hồng quyền phép Một ngày em nhận lấy để lên ngôi Giữa không gian ngọt lịm lại vành môi Làm bung vỡ những chiều dương rạng rỡ Nét thiên thâu ru truyền qua hơi thở Và dòng trôi lặng lẽ mấy thăng trầm Nốt đan thanh dìu dặt mãi ngàn năm Mà hồn hậu qua từng trang lịch sử Sự tương giao mang chiều dài ngôn ngữ Đã ấm nồng cho một nửa quê hương Cứ bay theo mọi góc độ hoằng dương Để toàn bích cho mô hình kiều mị Xin trân trọng chuyển đi về thiên lý Những âm vần tích cóp gởi vào thơ Cành hoa ngày xưa còn đến bây giờ Hương vị nhụy luôn luôn bày tỏ sắc Ngày đẹp nhất căng hồng lên khuôn mặt Một khung trời , dáng liễu với hương đào Hãy mặn nồng giao hưởng phút ly tao Cùng tất cả mang mầu hoa tươi thắm . |
Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013
MỘT GÓC CHÂN QUÊ ... Hoang lạ gần như của bọt bèo Những vầng đá ấy đứng cheo leo Bên dòng nước bẩn nhiều rong mốc Trong gió xa đưa - một cảnh nghèo Cây cỏ cũng xanh - sự diệu kỳ Nắng râm quyến rũ gót chân đi Một ngày trên nẻo đường phiêu bạt Mới biết chân quê gợi những gì ... Là của những gì có ở đây Cũng trời cũng nước cũng ngàn mây Và trong hơi gió mang im lặng Vào cõi hồn đong những phút giây Và thể dường nghe " ta với ta " Âm thanh ngày ấy đã chan hòa Hôm nay trên bước đường rong ruổi Nhìn cảnh này mà rất thiết tha Vẫn đẹp dù trong của lặng thầm Nỗi niềm thêu dệt để hòa âm Quê ơi ! những phút giây hoài cảm Mới biết tình yêu quê - bổng trầm . |
NẮNG MAI VỀ TRÊN BIỂN ... Nghe sóng vỗ ầm ào từ xa lắm Ập vào bờ những mái bạc ngàn năm Sóng bạc đầu - từ phiếm định xa xăm Chết âm vận trong cội nguồn ngôn ngữ Ánh nắng mai nhuộm lên mầu viễn lự Biển âm thầm quánh lại một mầu xanh Cồn đá nhô ra vóc dáng buông mành Của vùng đất từ xưa nay hoang lạ Gió ru rong tơ đàn và êm ả Chút lệ kiều vào vóc dáng liễu tơ Rung rung theo cơn gió rộn đôi bờ Bên phiến đá đã khô cằn sự sống Như lung linh trong nắng vang dao động Cuối thu trời yên ả một quê hương Trời vương mây lãng mạn góc thụy tường Dành giây phút trầm tư và dấu ái Từ xa ấy bóng non xa vọng lại Cuộc lữ hành mang đậm nét giao thơ Từ bao lâu cho mãi đến bây giờ Mềm gót bước theo chiều dài quê mẹ Sóng cứ vỗ muôn đời nay vẫn thế Hòa không gian từng âm khúc vơi đầy Biển mầu xanh trải từng sợi tơ bay Mầu của nắng dặt dìu và dịu ngọt Thanh thản bước đi âm từ từng nốt Tiếp vào lòng tất cả một chân dung Vạch nối dài thêm khai triển không ngừng Làm thang bậc cho lâu đài tơ tóc Đã ướt sũng những giọt tình mưa móc Tiếng thơ về trên biển mặn mồ hôi Kể từ ngày rong ruổi kín vành môi Đang giục giã lối về tròn mơ ước . |
CÒN LẠNH HƠI SƯƠNG ... Như hơi lạnh chảy tràn qua song cửa Dạ lữ phòng nhìn rõ một không gian Mây trắng gió bay và trắng ngỡ ngàng Làm nơi ấy một chút gì sâu thẳm Thông yên lặng sự trầm tư đằm thắm Dáng ngàn năm làm lịm ngát sông hồ Trời xanh lơ mầu ngọc bích lô nhô Những áng mây lạc loài mà lãng mạn Ngày thức dậy cuối thu mùa bảng lảng Nhìn qua trời để phác thảo đường đi Lập trình cho ngày mới mặn tương tri Để nồng ấm tình thơ đang diệu vợi Thời gian qua nằm trong tầm tay với Đang chan hòa hơi ấm xóa cao nguyên Giao cảm tình thơ đậm đặc cựu duyên Bên song cửa bên bậc thềm la thứ Vẫn lãng đãng hơi sương mờ viễn xứ Để cạn nguồn tròn hơi ấm vòng tay Cùng đứng bên song nghe gió lắt lay Gieo cái lạnh vào trong hai mái tóc Bao dấu cộng hằn lên thêm sợi dọc Mái sương thầm lẩn khuất khắp chân mây Và hôm nay bên cửa ở nơi đây Ngày bắt đầu con đường về suối mộng . |
Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013
MÁI NHÀ MƠ ƯỚC ... Một mái nhà tranh hai quả tim Nơi đây rạng rỡ một tầm nhìn Mầu xanh dìu dịu - trời e thẹn Những giọt nắng vàng chấm phá thêm Bóng dừa trong nắng nhẹ rung rung Ánh nắng hằn lên để ngại ngùng Như thể phiếu từng đường nét lạ Để nhìn để thấy để rưng rưng Và lúa đương thì sắc nõn xanh Thẳng theo bờ thửa liễu tơ mành Hòa trong hơi gió bao phiên khúc Đồng vọng vào thơ trang yến anh Cơ ngơi bình lặng giọt thiên thâu Cho buổi giao thơ bạc mái đầu Anh đã với em cùng ước nguyện Dù rằng đang sống giữa ngàn dâu Hai quả tim vàng có phải đây Mái nhà tranh cũng ngập vơi đầy Cõi riêng hai đứa cùng giao cảm Giây phút mặn lòng anh có hay ? Thời gian vạch nối tiếp thời gian Dòng chảy mà không phải muộn màng Còn vẫn êm đềm theo gót bước Chặng đường đã nặng trĩu hành trang Đơn giản mà thôi cuộc ruổi rong Đong đưa dìu dặt mối tơ lòng Đầy thềm lãm thúy tình thơ dệt Bên mái nhà tranh đã ấm nồng . |
VƯỜN THƯ PHÁP ... Một góc nhỏ mà không gian trải rộng Dễ chừng như trong ấy cuộc bình sinh Dẫu biết rằng là nguồn cội hư vinh Đã thoáng hiện một chân dung lảng bạt Gió ngàn khơi ru rong thành khúc hát Thuở đăng trình còn dấu vết viễn du Vĩ Dạ thôn vành vạnh bóng trăng thu Có lá trúc che nghiêng vành trăng ấy Tuy xa lắm mà chân dung cũng vậy Sự nhọc nhằn không vướng víu tư trang Mặc Tử ơi ! sao lại có thêm Hàn ? Cho lạnh lẽo chân dung đầy dấu ái Những dòng chữ nơi đây càng ở lại Đến bao giờ - buổi đá nát vàng phai Trời không mây mầu sũng trắng quan hoài Làm da diết những nét thơ thi pháp Có tiếng nước reo tăng thêm ấm áp Để âm thầm nghe tiếng sóng xa khơi Tắm gội nơi đây một nét son đời Ngày du lữ mặn mà duyên hữu hạnh Một chút phong rêu hình hài cô quạnh Mà cơ hồ không nhận thấy buốt tê Giây phút chia tay trở lại đường về Vẫn ăm ắp bên lòng niềm luyến tiếc . |
Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013
MỘT KHÚC SÔNG ĐỒNG NAI ... Dòng sông lặng như mặt gương phẳng lặng Chỉ ru rong theo gió những tơ tằm Từ cội nguồn nơi ấy của trăm năm Vẫn xanh ngắt cái đặc thù vóc dáng Trong bình minh hơi sương còn bảng lảng Mầu trơi lơ cái nhạt của xanh lơ Đang sà sâu vào dòng nước đôi bờ Để hương nhụy dưới tầm nhìn du khách Như từng giở qua đi từng trang sách Để hồn nhiên giao cảm buổi nhàn du Tình thơ say trong ấy dáng hoa cù Đang tiềm ẩn trong hiên thềm cây cỏ Phía cuối trời nắng vương cù lao Phố Hay Tân Uyên còn đó thuở hoang sơ Sự bình yên như lấy được tay rờ Trong giây phút chưa chồn chân phiêu lãng Không gian trôi những hạt sương nhàn tản Rơi vào lòng một cảm giác mờ xa Đường đi về từ cái buổi hôm qua Tập kết mộng bên song chiều dạ lữ Lặng thầm nhau hợp lưu cung la thứ Để mượt mềm nhụy vị của bài thơ Đồng Nai ơi ! dòng chảy đẹp như mơ Đang hiện hữu qua tầm nhìn giai điệu Không đầy đủ vẫn còn ao ước thiếu Những chân trời đâu đó cứ tàng hơi Đây cung thềm đầy gót bước cạn vơi Trên mảnh đất có chiều dài thắng cảnh . |
RỚT LÁ VÀNG THU ... Chiếc lá vàng rơi vỡ mặt đường Nắng ngày thu cuối nét buồn vương Anh còn nhớ lại mùa thu ấy Mình đứng bên song vọng liễu tường Giờ đến nơi này buổi cuối thu Nắng râm râm mát gió rong ru Chợt nhìn cô gái thu Hà Nội Tiếc lá vàng rơi nhặt tạc thù Nắng cũng hoe mầu ấy của em Ngày xưa hong nắng đổ qua thềm Cũng mùa thu cuối vươn trong nắng Tà trắng ngập ngừng - khó gọi tên Anh bảo : Ô hay đẹp thế này Dễ gì nhìn được ở nơi đây Rộn ràng nẻo phố người qua lại Vành đỏ đôi môi theo gió bay Và những đường cong ẩn hiện chờ Như dường còn chỉ ở trong mơ Mùa thu Hà Nội đang tàng trữ Có lẽ gần như của thuở giờ Đôi mắt cười theo sắc lá vàng Bóng soi đường phố cắt chiều ngang Em , anh dừng lại nghe hơi gió Một tiếng reo vui rất khẽ khàng Tất cả nhòa đi để hiện thân Học trò dáng ấy nét thanh tân Giữa thu Hà Nội đang tròn trĩnh Trong nắng thu đi để chuyển vần Chỉ một phút giây chỉ thế thôi Cung tơ dao động đến bồi hồi Hợp lưu đôi mắt về nơi ấy Anh với em cùng - một khúc nôi . |
Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013
MỘT NÉT ĐẸP HÀ GIANG ... Không thể bỏ qua phút giây xào xạc Sợi tơ lòng dìu dặt gọi thiên nhiên Ở rất xa nơi ấy tận cuối miền Nhưng dù vậy vẫn quê hương của mẹ Ruộng bậc thang cội nguồn là ước lệ Cứ hoằng khai theo tầm mắt định hình Sự chân quê một góc cạnh vô minh Mà chung cuộc là băng tần toan tính Cỏ phong rêu giữa không gian yên tĩnh Nước im lìm đứng dòng chảy quanh co Sự đẩy đưa như trăm mối tơ vò Giăng mắc hết cả chu kỳ tâm tưởng Mầu xanh cây núi đồi mang âm hưởng Giữa ngàn trùng anh nhận diện gì không ? Bóng nước thiên nhiên cô đọng ấm nồng Đã hoằng hóa vào gót chân phiêu lữ Đã nhuần nhuyễn những nẻo đường phương xứ Lãng vãng chút gì chất dẻo tơ vương Đặc thù đây lấp kín cả cung đường Sự lao động cần cù mà lịm mật Ngôi nhà nhỏ trầm tư nhìn sự thật Đang ngoằn ngoèo réo gọi gót chân xa Anh có nghe trong ấy sự chan hòa Đang trôi dạt vào vòng tay du khảo Tím tâm hồn trước không gian diện mạo Ở một miền xa tít tắp quê hương Mà nghiễm nhiên rút gọn lại chặng đường Để giao cảm trong tầm nhìn viên mãn Trời không nắng sự thanh bình lãng mạn Bước song hành nghe hơi ấm tràn thơ Thời gian trôi như không có bến bờ Anh có thấy một phút giây thanh thản ? |
Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013
VŨ ĐIỆU VĂN HÓA CHĂM ... Vũ điệu Chăm ơi ! rất ảo huyền Sắc mầu chìm xuống lớp triều nguyên Đường cong thiên cổ xiêm y đọng Mà vẫn căng tròn nét hữu duyên Sương khói trào lên chiếm đỉnh trời Bổng trầm theo gót giữa chơi vơi Bóng in vào nước mây vân cẩu Như vọng theo trong khúc lẫn lời Tay giữ bình thiêng ở mái đầu Trăm năm còn mãi những hương châu Vọng về cố lý khung trời nhớ Giữa buổi phai vàng buổi nát dâu Loáng thoáng bóng thuyền mái đẩy trôi Bình yên theo nhịp chảy bồi hồi Trong mơ trong tỉnh trong huyền ảo Mà nặng bên lòng những khúc nôi Giữ mãi ngàn xưa đến tận giờ Như là dệt kín hết chiều thơ Quê hương góp lại bao tầng bậc Làm đẹp thêm cho suốt cõi bờ . |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)