Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016
BÌNH MINH ÊM ĐỀM ...
Có ai đã một lần qua Đà Nẵng
Không gian như bắt gặp được ngôn từ
Cái chân quê trong suốt nét chân như
Nghe vị mặn âm thầm vương trên cát
Lối nước rút lạnh se và hoang lạc
Cái đường cong hư cấu lối song hành
Cuối chân mây sự dao động mỏng manh
Của lượn sóng ngoài đại dương đuổi bắt
Bóng thiếu phụ trên đường đi họp mặt
Buổi chợ mai cùng quang gánh nhọc nhằn
Bãi cát thâm im ấm vết tơ giăng
Những dấu ấn cần lao hằn gót bước
Bầu trời cao màu vàng thêu mà mượt
Soi vầng dương vào mặt biển cơ hồ
Phút giây đang văng vẳng điệu vi lô
Vùng biển mặn của khung trời Đà Nẵng
Khoảnh khắc của những tư duy đè nặng
Mỗi lần qua như dồn chứa cảm hoài
Buổi mai tràn sắc dặm liễu ngàn mai
Cứ rưng rức khôn nguôi dòng thơ ghép .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]