Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016
XANH NGẬP ĐỈNH ĐỒI .
Ngọn đồi tiếng nói để dành riêng
Như tựa không gian điểm xuyết thiền
Thực vật thảm xanh ôm lẳng bóng
Dễ chừng hiện hữu mấy thiên niên
Hình dung nơi ấy một lâu đài
Dường đã âm thầm đón mỗi ai
Trong nắng phân ngôi bao góc cạnh
Thoáng trông trĩu nặng mối quan hoài
Mượt đồi xanh thẳm sắc pha non
Có lẽ tồn sinh phút điếng hồn
Cho những bước chân về nức nở
Chút gì xúc cảm điểm tơ son
Vấy vương hoa cỏ dại ươm đầy
Chút sắc màu thôi gió lắc lay
Trong gió đu đưa màu nắng sợi
Đủ làm du khách tỏ mê say
Trời xanh không một áng mây về
Trong vắt nhưng mà cũng buốt tê
Một quãng không gian đầy nhụy vị
Tình thơ dìu dặt những hương mê .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]