Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016
CÁI LỐI ĐI VỀ ...
Khoảnh khắc vào xuân thật diệu kỳ
Làm mòn tất cả gót chân đi
Tuy nhiên không thể làm thui chột
Mộng ước hẹn thề hương cố tri
Ví bởi là đây ở đỉnh đồi
Màn đêm còn ngự ở nơi nơi
Mà trong tầm mắt thì dung chứa
Có phải không anh - đến cạn lời
Lời cạn mà không hết cái duyên
Núi non xa lắm dáng trai thiền
Giọt sương lãng đãng giăng tơ sợi
Cắt nét chân trời quốc vọng quyên
Và ánh đèn pha bóng sắc vàng
Ảo mờ màu trắng của toang voan
Bóng cây du lữ trên đồi mộng
Cứ mãi ru hồn nốt chứa chan
Điếm cỏ cầu sương vị mặn nồng
Tơ mành duy nhất một hồn thông
Chao ôi ! ánh sáng cung Hằng ở
Giữa cõi phù trần anh thấy không ?
Mình nắm tay nhau ngước đỉnh trời
Nhạt màu tím mộng lịm bờ môi
Thoảng nghe trong ấy bao niềm cảm
Đà Lạt bây giờ tỏ khúc nôi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]