Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016
KHOẢNH RỪNG XUÂN NGỌT MẬT .
Những giọt vàng xuân phơi phỉ thúy
Thềm hoang màu cỏ rắc thơ Kiều
Thoảng nghe trong gió đưa hương vị
Khe khẽ làn trôi rót nhụy yêu
Có lẽ rừng cây thay đổi sắc
Bao giờ không biết để sang xuân
Chỉ nghe trong gió lay khuya khoắc
Tơ sợi mà như luống ngập ngừng
Chìm xuống dòng sâu cây lạnh bóng
Bọt bèo rong tảo lẳng lờ trôi
Từng cơn gió lượn qua xao động
Mặt nước đan thêu sóng kỷ hồi
Quả thật là đây xuân từng phút
Vào lòng bật dậy mảnh hồn thơ
Nắng phơi từng vận dường trau chuốt
Trôi dạt khôn nguôi cập bến bờ
Hai mái đầu chung bên điểm hẹn
Dù sương mà mãi cứ hồng tươi
Lặng im trong khoảnh rừng hoang vắng
Mà rộn tình thơ đẹp thế đời .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]