MỘT CÕI TRỜI SƯƠNG ...
Cạn nguồn là để đưa phong nhụy
Vào một không gian vốn rét se
Ở tận chân trời màu dị biệt
Mà như giây phút rét hương mê
Mộc mạc mà thôi như đếm thôi
Không gian nhàu nát giọt tơ rơi
Hằn lên cành lá bao nhiêu nước
Để thắm rừng cây đẹp khoảng trời
Cái đẹp vô tình trong rét căm
Để cho sợi chỉ dệt tơ tằm
Cho dù tất cả vương vây lạnh
Mà vẫn mang nhiều phút sủi tăm
Màu sáng bên kia đang véo von
Nắng lên xa lắm gọi tâm hồn
Ngày về trên cõi bình minh lặng
Mà thắm môi hồng ướp nụ hôn .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]