SƯƠNG LOANG HỒ NƯỚC ...
Mây sà xuống để không gian bung vỡ
Ghép mặt hồ phẳng dòng chảy pha lê
Cứ tưởng như trong ấy sự hoang mê
Mà lãng đãng những giọt thầm tơ sợi
Đi bên nhau cùng chung tầm tay với
Nắng phiêu bồng vẫy gọi chín hồn thơ
Sự bình yên lấp kín cả đôi bờ
Thoang thoảng bóng những cơ hồ nhân ảnh
Núi nằm đó muôn đời khoe lấp lánh
Đá trăm năm vương màu nắng xa vời
Trong lặng thầm muôn vạn sợi tơ rơi
Làm rưng rức cái chiều dài giao cảm
Thềm đá sỏi nắng sương vây bụi bám
Sắc phong rêu màu nắng rọi êm đềm
Đong vào lòng âm vận của anh em
Mượt dòng chảy tình thơ đầy hương mộng .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]