Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014
SÓNG BIỂN RU HỜI ...
Sóng vỗ muôn đời con sóng bạc
Để xanh cho biển kết băng tần
Thu mùa vây kín trời man mác
Gót bước dặt dìu nhụy ái ân
Có phải chúng mình đang vọng nhớ
Em anh rong ruổi mấy phương trời
Thu mùa ngày cũ nồng duyên nợ
Trĩu nặng cung đàn mấy dặm khơi
Tiếng biển thì thầm ru tiếng gió
Mầu xanh biêng biếc chạy vô cùng
Trong thềm dừa bóng râm râm đổ
Nồng ấm vòng tay vị đỉnh chung
Đá đứng phơi mầu nguyên tác ấy
Ngàn năm còn mãi để cơ hồ
Đi vào trang sách niềm tin cậy
Nét chữ tàn canh bút điểm tô
Cát chạy cánh cung ôm sắc cỏ
Muôn đời son sắt để bên nhau
Hanh hao cái nắng thu vàng võ
Cảnh sắc như mơ phong nhụy mầu
Thấp thoáng người đi trong lạc lỏng
Nắng phơi trên cát điểm vân mồng
Đường đi sóng nắng dường dao động
Để bóng người chùng nét cổ phong
Trời thấp mầu mây hơi vũ tích
Cắt chân mặt nước để ơ hờ
Ngọn đồi xanh cỏ quên lai lịch
Cát cứ phương trời vọng tiếng thơ
Thu của không gian luôn đậm nét
Quan hà lỏng phím để giao tơ
Em anh ghép vận thơ dìu dặt
Lặng cả thiên nhiên đẹp cõi bờ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]