Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014
DÒNG SÔNG XUYÊN HẺM NÚI ...
Dòng nước chảy của trăm năm để lại
Con sông gầy trong hẻm núi hoang vu
Sự xa xôi như cách mấy tầng thu
Mà gần lại bên thềm hiên du lịch
Lối đi riêng bước chân người rả rích
Men theo sườn phong tống sự du dương
Cây cỏ phong rêu đầm ấm liễu tường
Theo vách đá nét du tình chấm phá
Dòng nước đục của một thời hoang hóa
Chảy quanh co ập lượn sóng vào thềm
Bậc đá vôi lay động khúc ru êm
Âm vọng lại tiếng tơ tình khoan nhặt
Bãi sỏi trơ vơ nhuộm mầu khuya khoắc
Cứ ơ hờ mòn mỏi với thời gian
Ngoảnh mặt trông lên dáng đứng ngang tàng
Mầu xám mốc ghi lên tường cổ tích
Buổi nắng râm mầu trời không ngọc bích
Đang âm âm mầu nhung nhớ thu mùa
Tiếng gió rong thêu dệt tiếng thoi đưa
Gõ thức cả một không gian yên tĩnh
Những gót chân khẽ khàng và vô định
Đi qua sườn kéo vạch nối nhàn du
Phong cảnh như dừng lại để vi vu
Làm đầm ấm bậc thềm hiên vẫy gọi
Gió bụi rắc cho dặm ngàn quan tái
Vào tình thơ mỗi lúc một đong đầy
Giữa bao la hùng vĩ với ngàn mây
Và nhỏ hẹp vòng tay lùa năm ngón .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]