Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014
CẢNH THANH BÌNH
Nằm trên thảm cỏ ngắm trời xanh
Vào buổi chiều vui hưởng gió lành
Thong thả ngoài đồng trâu gặm cỏ ...
Làng quê no ấm thật bình thanh .
Cây cọ vươn cao lá ngắt xanh
Bụi tre gió thổi lá reo cành
Từng nhành lá nhỏ dài xanh mướt ...
Ôi đẹp vô ngần - một bức tranh!
Ngọc Thuần
CHÙM THƠ
BỐN CÂU
XỐN XANG
Cô gái H’Mông thật dịu dàng
Dáng đi thong thả thật đoan trang
Nụ cười đôn hậu thân thương quá
Chỉ thoáng nhìn thôi đã xốn xang…
BIỂN VÀ CÁT
Biển xanh cát trắng đẹp không anh
Gió thổi dừa nghiêng thật mát lành
Sóng vỗ ầm ào vào vách đá
Ngỡ rền khúc nhạc dưới trời thanh…
MỘT ĐÔI...
Chúng mình hai đứa - một đôi
Như chim Loan Phượng suốt đời bên nhau
Tháng ngày càng nặng, càng sâu
Yêu nhau cho đến bạc đầu, anh nghe!
Ngọc Thuần
NGÃ BA SÔNG
Dòng trôi phân lập ngã ba đây
Giữa cõi phong hồ rợp bóng cây
Nước lắng phù sa trầm mặt kiếng
Mơ hồ lãng đãng những tầng mây
Một chiếc thuyền trôi hướng lối xa
Âm thầm lắng đọng những âm ba
Cảnh tình khoan nhặt vào tâm thức
Để lại hồn thơ chút mặn mà
Ngọc Thuần
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]