Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014
GIÂY PHÚT MỜ SƯƠNG ...
Ở đỉnh cao bây giờ chưa xác định
Mây với trời sà xuống để tơ duyên
Tự ngàn xưa có lẽ của hư truyền
Nét dã sử trong độ dày địa lý
Mầu xanh ấy trải dài thêm kiều mị
Cho chân dung non nước đẹp quê mình
Thúc giục qua bao cuộc sống bình sinh
Thềm du khảo gọi mời chân viễn khách
Từng hơi sương hôn lên từng ngõ ngách
Núi phong rêu trầm tích những giai tầng
Mầu xanh xưa như dấu vết nợ nần
Gấm hoa dệt để nặng đầy tài sản
Nắng bình minh mầu triêu dương khuếch tán
Âm thầm thôi để rắc nhẹ thu vàng
Quần thể dân dưới thung lũng bình an
Sự tần tảo để tồn sinh cát cứ
Mây lãng đãng dáng nhung mềm viễn xứ
Rắc reo thêm giai điệu giữa hương rừng
Cuối đường mây chân trời ấy rưng rưng
Cái mầu sắc trũng buồn và nhung nhớ
Gom vào hết để hành trang duyên nợ
Thấm đẫm mầu xanh Tây Bắc xa khơi
Trong tất nhiên là âm vọng gọi mời
Kéo vạch nối theo chiều dài non nước
Sự tiếp nhận từ khởi nguồn hẹn ước
Nặng hành trang phong tống cuộc song hành
Mà tự tình thêu dệt mộng yến anh
Của cuộc sống êm đềm thời cuối cuộc .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]