Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014
LẠNH TRẮNG KHUNG TRỜI ...
Hơi nước thành sương tỏa mặt hồ
Buổi mai loang nắng dệt hư vô
Trải lên khung cảnh hoang và vắng
Một buổi nhàn du tiết lữ đồ
Rặng núi xa khơi đẫm ướt sương
Trầm tư giai điệu của ngàn thương
Kéo từng vệt nắng thu trôi nổi
Cho nét phong thu cạn nẻo đường
Mặt nước phẳng gương phiên bản trời
Cái mầu nhung nhớ ấy tơ rơi
Cơ hồ là sắc liêu trai mộng
Dìu dặt khôn nguôi hết những lời
Lãng đãng vây sườn non khói sương
Chỉnh chu thủy mặc nét vô thường
Đan thanh chấm phá mềm toang vẽ
Dầm thấm men lòng bay vấn vương
Bờ cỏ ngăn đôi nước giữa dòng
Chiếc xuồng quên lãng ngập chìm trong
Nổi niềm ghi lại tình thơ ấy
Một buổi chia xa mặt với lòng
Trong ấy dường nghe có hẹn thề
Khẽ khàng ngắt véo buốt đau tê
Giữa trời non nước mang mầu nhớ ...
Mà đẹp ngôn từ ướm sắc mê
Để nhớ để thương để mặn nồng
Dặm ngàn gõ thức chút tình sông
Mà trong nghĩa biển đang bày tỏ
Giây phút trao cho một chữ đồng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]