NẮNG SỚM THU ĐÀ LẠT ...
Không khí trong ngần đến thế kia ! Chả bù thao thức trắng canh khuya Để nghe tiếng vọng từ thu lại Từng giọt sương trăng lạnh mép bìa Bìa mép tình thơ dặm duỗi rong Tháng năm dệt lại mối tơ lòng Song hành gót bước xuyên quan tái Để vẹn niềm riêng phút thỏa mong Phẳng lặng hồ gương mặt nước thu Dáng cây phiên bản nét hư phù Vào trong dòng nước thu nơi ấy Và một nền trời mây viễn du Mầu úa thu mềm ánh nắng phai Hôn lên cây lá dặm ngàn mai Cái mầu huyền hoặc nhiều nhung nhớ Vào gót song thu quyện dấu hài Thảm cỏ mầu xanh nõn tuổi yêu Vây quanh hồ nước chỉ loang thiều Tàng cây quần thể ru rong gió Là bấy âm vần dệt sợi thêu Ngọn núi xa trông đẫm ướt đằm Dễ chừng dáng ấy của trăm năm Trong bầu trời rộng cao mây trắng Đà Lạt thu ơi ! rộn lối dằm Giờ viết bàn tay lạnh giá thu Mà lòng ấm lại tứ vi vu Vi chưng cái buổi đầy thanh thản Ấm một tình thơ tỏa nhụy Cù Ghép vận qua song nhịp ấm nồng Men lòng bay bổng mấy tầng không Vòng tay hương lửa mùa giao cảm Giữa buổi vào thu mặn sắt đồng . | |
Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]