Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014
MẦU XANH MIỀN NẮNG GIÓ ...
Sự êm đềm của mầu xanh thơ mộng
Ở cái vùng nắng gió mãi trăm năm
Ngát không gian của tình khúc dâu tằm
Và rộn rã bước chân mùa du lữ
Nước hội tụ trong cái mồm núi lửa
Mà mơ màng dáng dấp của huyền mơ
Gió thoảng bay dệt lượn sóng vương tơ
Trong ánh nắng buổi thu chiều êm ả
Cỏ vươn xanh thoáng sắc mầu hoa lạ
Chút vàng đang lạc lỏng giữa đôi bờ
Qua tầm nhìn réo rắc những vần thơ
Để tấm tắc cho chân trời kiều mị
Dù chảy qua đã hàng ngàn thiên lý
Mà tựa hồ quen thuộc để tình thơ
Viết dựng lên lượn sóng nối đôi bờ
Cuộc du lữ mặn nồng thêm giây phút
Mây thoảng bay cả khung trời trắng nuột
Còn chỉ là sắc ngọc bích chơi vơi
Giữa bao la xiết chặt mối tình người
Vào thơ mộng vào mượt mềm âm vận
Lặng thầm thôi mà chan hòa hưng phấn
Mặt nước hồ réo gọi những tầng mây
Gió thoảng qua mầu xanh mượt hây hây
Vào tâm khảm căng tròn đôi tim mộng
Làm tha thiết chuỗi ngày trong cuộc sống
Bao hành trình bao đằm thắm trang thơ
Của hôm qua cho đến mãi bao giờ
Song hành bước ấm nồng và lãng mạn ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]