Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014
VÙNG NÚI XUÂN SƠN - PHÚ THỌ .
Nắng sớm vừa lên phủ núi đồi
Khói sương lãng đãng khắp nơi nơi
Họa hoằn giây phút nhòa hư ảo
Để thấy tự tình cuộc nổi trôi
Đồi trọc trăm năm những nếp hằn
Mầu xanh lam lũ kéo đường nhăn
Cho ta biết được từ nguyên thủy
Cấu tạo hành tinh bao khó khăn
Những đỉnh núi cao ôm sắc mây
Hanh hao trong nắng nét khô gầy
Làm tăng cái đẹp thiên niên đó
Đất Tổ quê mình tự thuở nay
Nhà đứng chơ vơ bên mép sườn
Mầu lam cũ nhạt sắc tơ vương
Bao nhiêu dòng chảy nay còn lại
Vóc dáng tiêu sơ giống Việt Thường
Trầm tích đâu đây một dáng hoa
Cái mầu đỏ sáng chút hương hòa
Vào trong hư ảo mà đoan thực
Cứ mãi dạt dào về ngút xa
Lối xẻ như là một nét son
Từ ngàn xưa ấy dấu chân mòn
Tiếng xe nặng nhọc bò như rắn
Để nối tiềm năng xanh nước non
Cây đứng yên bình trong nắng mai
Như đang lược giắt với trâm cài
Cho miền đất đẹp đi vào sử
Trải mấy thăng trầm nay thái lai
Và sắc trời xanh rưng rức ơi !
Bàn chân lặp bước để thơm đời
Bây giờ viết tiếp trang tình sử
Mà đã mang nhiều nỗi cạn vơi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]