Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014
NHƯ LÀ TIÊN CẢNH ...
Mình đang lạc vào thời Tây Du Ký
Nét bút thần kỳ ý tưởng Thừa Ân
Sợi tơ bay của nước lắng quay vần
Làm sương khói đẹp chân dung nơi ấy
Núi rất nhỏ mà bao giờ cũng thấy
Sự thanh thu phong nhã một phương trời
Cái cụm từ chắp cánh ấy chơi vơi
Đang da diết đi vào trong bút pháp
Thềm đá đứng âm thầm đang ấm áp
Sợi tơ mềm rón rén rót vào tim
Từng phút giây rong ruổi những đường chim
Về thực cảnh nâng tầm cao ân ái
Tiếng nước rơi từ Quãng Hàn vọng lại
Ngọt âm từ để tú cảnh đài trang
Cuộc nhân sinh so sánh với bạc vàng
Nơi đây với sự lệ kiều bát nhã
Bầu trời kia một không gian hoằng hóa
Ngọc bích mầu mây trắng nhẹ vân du
Trong lặng im dường cảm giác hư phù
Mà dàn trải cái chân như rả rích
Bước chân non mầu cỏ xanh trầm tích
Vào không gian vào thềm biển rong xanh
Tất cả đang thêu dệt sợi tơ mành
Để phong tống chốn ngàn mai dặm liễu
Mình thỏa thích giữa không gian hoa biểu
Phút giây mà lắng đọng rợp mầu xanh
Nghe tiếng lòng dào dạt phải không anh ?
Để nhè nhẹ đan vào nhau mười ngón .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]