Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014
NẮNG TRÊN DÒNG SUỐI CẠN ...
Trời nặng mầu mây đen vũ tích
Hun hong trong ấy những ngôn từ
Đỉnh cao của núi hoen mầu tuyết
Như thuở thơ Kiều bút Tố Như
Ánh nắng xuân phai miền miễn xứ
Phong rêu trong ấy những hương tình
Mầu xanh rải rác mềm cây cỏ
Tồn tại như là xanh cổ sinh
Dòng suối hay là dòng cổ độ
Mỏng manh trôi giạt đến phương nào
Hai bờ cát trắng buồn rưng rức
Trong gió như dường đang khát khao
Cây thấp rừng thưa cành trụi lá
Vươn lên như thể báo cho đời
Không gian khắc nghiệt và oi ả
Mùa hạ nắng nồng những cạn vơi
Ai rắc hoa vàng trên chóp đỉnh
Hanh hao trong nắng chút ơ hờ
Phút giây hoài cảm vào vô định
Rót xuống tim lòng vạn ý thơ
Một nửa nắng xuyên thì rộn rã
Nửa râm râm mát để hoen buồn
Gót thầm dìu dặt song hành bước
Theo gió bay về ở cuối truông
Nét đẹp thiên nhiên đầy vị nhụy
Hoằng khai khoảnh khắc để cho đời
Đưa vào tình sử bao nhiêu ý
Nồng ấm hương lòng lấp bể khơi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]