Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014
TIẾNG SÓNG VỖ BỜ ...
Bầu trời xanh mầu trầm tư rưng rức
Mây bồng bềnh cái nõn trắng nguyên sơ
Ôm đỉnh non không biết tự bao giờ ?
Mà huyền hoặc cho chân dung nghệ thuật
Hơi khói sương ở bên kia góc khuất
Sự ngỡ ngàng chi phối cả trùng khơi
Mầu xanh cây làm đẹp để cho đời
Đang lay động bên thềm ru cát nắng
Trong tiếng gió âm thanh dường văng vẳng
Khúc huê tình lãng bạt tự nơi đâu
Sóng vỗ xôn xao con sóng bạc đầu
Mà mầu trắng dễ chừng ngàn răng ngọc
Tầu qua lại sự tảo tần tơ tóc
Làm ấm nồng lại vạn biển cư dân
Thềm giao hoan tơ sợi những bước chân
Cũng hòa trộn vào phút giây rộn rã
Mấy vần thơ giải bày và lan tỏa
Giữa không gian mầu nắng đượm ân tình
Soi vào lòng biển mặn những lung linh
Kéo mầu sắc đổi thay theo lượn sóng
Dù tất bật mà âm thầm cô đọng
Đem tầng mây thấp xuống để xao bờ
Cho hương nồng thắp sáng nốt trang thơ
Thành dấu ấn mặn mòi nâng tầng bậc .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]