Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014
TRÒN ÁNH TRĂNG ĐÊM ...
Như rắc liễu mành vào tiếng thơ
Tròn trăng một cõi vẹn đôi bờ
Giọt sương phát tiết lên tùng bách
Vào quả cầu trăng những sợi tơ
Cồn cỏ trăm năm nốt nhạc trầm
Nhạt mờ trăng rọi để hòa âm
Phong du vào cõi ru hồn mộng
Như thuở xa nào đêm Tố Tâm
Bóng núi ảo mờ trong khói sương
Như đan dệt lại giữa vô thường
Trong giây phút chợt nghe Từ Thức
Lỏng phím nguyệt cầm da diết vương
Trời thắp ngàn sao lấp lánh xa
Chưa thành dòng chảy mảng thiên hà
Để cho khúc chiết từ tâm khảm
Một chút gì thôi đang thiết tha
Chợt thấy lòng mình ngào ngạt hương
Nổi trôi thanh thản một cung đường
Theo dòng nước nhuộm trang tơ sợi
Và gót song hành cạn bến Tương
Dưới ánh chị Hằng bóng chỉnh chu
Buồng tim rộn rã tiếng ngân thu
Anh nghe có cái gì vang mãi
Vào trái tim chung rắc phấn cù .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]