Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014
HỒ TƠ RƯNG TRONG NẮNG ...
Nền nghệ thuật thời Phục Hưng có phải ...
Qua tầm nhìn với tất cả mê say
Nắng tháng ba từng sợi nhẹ tơ bay
Làm trong vắt cả không gian phố núi
Có hầu hết thăng hoa và tàn rụi
Đang hài hòa mầu sắc của thời gian
Nhiều cánh xòe ra hợp sắc hoa vàng
Là tiếng thở của dã quỳ lạc lỏng
Chuối nõn lá hanh hao và cô đọng
Trong gió ru những tà áo phất phơ
Nắng đang lên như lấy được tay rờ
Mầu rất nhẹ mà vô cùng phong nhụy
Thềm đất bazan chiều dài cổ lũy
Là hồn thiêng của xứ sở muôn ngàn
Tiếng chiêng cồng từ một thuở khai hoang
Còn đầm ấm trong hiên thềm làng bản
Nước ngọc bích trầm tư mầu sắc tán
Dìm bờ mây xuống dòng chảy phù trầm
Sắc trắng lung linh chuyển tải hồi âm
Qua ống kính trôi theo về viễn xứ
Quần thể cư dân êm đềm tư lự
Hàng cây xanh giếng mối của bao giờ
Nằm bên sườn núi đứng nắng hong mơ
Đem rưng rức vào tim lòng khe khẽ
Mây xuống thấp trao nụ hôn nhè nhẹ
Đỉnh núi dường tiếp nhận để phong thu
Chút hơi sương còn thấp thoáng hư phù
Làm da diết tâm hồn bao kẻ đợi
Im lặng quá cơ hồ là diệu vợi
Giữa thiên nhiên giữa giây phút giao tình
Xóa nhòa đi năm tháng của hư vinh
Để nhuần nhuyễn những sợi tơ len lén
Đã lập trình nẻo quan hà ước hẹn
Mỗi bậc thềm mỗi tính cách chân phương
Không lãng xao dù khó nhọc cung đường
Vẫn tha thiết bước song hành nồng ấm
Hồ Tơ Rưng mỗi góc nhìn thấm đậm
Chân dung nào cũng mà mượt hoằng khai
Nặng dòng trôi theo chiều tiến hôm mai
Và ăm ắp bên lòng hương mât ngọt .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]