MỘT CẢNH TRONG TRANH ... Bất chợt nhìn ra đã mặn lòng Vô tình thi tứ lắc mà đong Buổi mai thức dậy nhìn qua cửa Còn ấm mùi hương dạ lữ phòng Như thể là đang ở tận miền Không còn hạ giới - chỉ là tiên . Những mầu sắc ấy sao mà đã Vọng dội hồi chuông động cửa thiền Sợi nắng chia sương rẽ quạt ơi ! Phải chăng làm lại nét son đời Cho vùng đất lạnh mù sương ấy Một ý thơ tràn đến mọi nơi Im lặng mà đang vương vãi tình Không gian Trại Mát giữa bình minh Giá mà chưa đến thì liên tưởng ... Quang cảnh hằn lên cuộc vãng sinh Hồng dáng anh đào quý phái thay Lạc loài mà vẫn cứ hay hay Cái duyên thiên phú ngàn năm ấy Mở rộng gót chân để tỏ bày Vừa tỉnh giấc nồng thở khí thiêng Cảnh quang bất chợt giữa hư huyền Tâm càng thanh thản và đôn hậu Vội viết dòng thơ đến cuối miền . |
Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]